Mấy hôm nay, không khí đi thi Đại học nhộn nhịp quá. Hết các bạn thi đợt 1 về, giờ lại đến các bạn thi đợt 2 chuẩn bị đi. Cảm giác những người đi thi được trở thành tâm điểm của xã hội, được mọi người chú ý, quan tâm, mình cũng rất thèm muốn được thử cảm giác ấy một lần, chỉ là muốn đi thi Đại học một lần thôi. Vậy mà cũng không được.
Nhà mình nghèo, không có đủ điều kiện cho mình học Đại học nên bố mẹ bảo không thi nữa, vì thi có đỗ cũng có đi học được đâu. Nuôi mình học được hết lớp 12 cũng vất vả lắm rồi, vậy nhưng bố mẹ vẫn cố để mình có được tấm bằng tốt nghiệp cấp 3, sau này có muốn xin việc, đi làm công nhân hay gì thì cũng dễ hơn.
Thi tốt nghiệp cấp 3 xong, trong khi bạn bè lo lắng ôn thi Đại học, học ngày học đêm thì mình được thảnh thơi, chẳng phải lo nghĩ điều gì. Nhưng các bạn biết không, cái cảm giác ấy khó chịu vô cùng, tủi thân vô cùng. Mình giống như một kẻ lạc loài vậy. Các bạn mình cắm đầu vào học, ngày nào cũng í ới rủ nhau đi học ôn, còn mình thì ở nhà, lo đi gặt, tuốt lúa… Cùng tuổi với nhau, mới đây còn học cùng lớp, thế mà giờ chúng nó vẫn cắp sách tới lớp, chỉ có lo học, dù chưa biết thi cử thế nào nhưng cũng cảm thấy tương lai tươi sáng hơn biết bao nhiêu. Trong khi đó, một đứa bỏ sách bỏ vở để về với đồng ruộng, với trâu, bò, lợn, gà thì rồi đây sẽ ra sao?
Mấy ngày nay, mình cứ đi lang thang quanh chỗ trường cấp 3 cũ của mình, tạt vào mấy quán nước, rẽ sang chỗ quán net… Bây giờ mà ở nhà, mình khó chịu lắm! Nhìn bạn bè mình lũ lượt bắt xe lên Hà Nội thi, đi đâu cũng được mọi người quan tâm, hỏi han: “Cháu thi trường gì?”, “Thi khối gì?”, “Thi ở chỗ nào?”, rồi được bố mẹ chăm chút từng li từng tí, chỉ lo con mình ốm đau một chút thì làm bài thi không tốt, mình thấy tủi cho bản thân mình vô cùng… Mình chỉ mong muốn được trải qua cảm giác đi thi như thế nào, được mọi người quan tâm như thế nào. Mình chỉ mong được như thế thôi…
Có cô hàng nước quen, nhìn thấy mình ở đó thì ngạc nhiên: “Ơ, sao thi Đại học mà giờ còn ở đây?”, mình cũng chỉ biết ngậm ngùi, cảm giác như có gì đó nghèn nghẹn trong tim.
Mình cũng biết là bố mẹ nghèo thì không nên đua đòi với người ta. Bây giờ mà đi thi thì cũng tốn đủ thứ tiền tàu xe, tiền nhà trọ, ăn uống… Những cái đó ở thủ đô đắt đỏ lắm chứ đâu có như ở quê mình. Với lại, mình cũng còn phải ở nhà để giúp bố mẹ phơi nốt chỗ thóc còn lại, rồi còn chuẩn bị cấy hái cho vụ mới. Biết thế nên mình cũng chỉ dám buồn trong lòng, tủi thân thì cũng một mình mình biết chứ đâu dám nói với bố mẹ.
Giờ này ở đây, mình cũng chỉ biết viết ra những tâm sự như vậy cho nhẹ lòng thôi. Chẳng biết là tương lai của mình sẽ như thế nào nữa. Thôi thì, đến đâu hay đến đó vậy. Dù sao thì cũng vẫn cầu mong cho các bạn thi Đại học năm nay đạt kết quả thật tốt.
0 Response to "Tủi thân vì điều kiện gia đình nên không thể thi Đại học"
Post a Comment