Em hiện tại chỉ là một kẻ loay hoay ngơ ngẩn trong chuyện tình vốn dĩ đã chật kín bởi hai người. Em là người dưng đi ngược lối với những ngã rẽ nhớ thương, lạc đường lầm lỡ, yêu thương đành chỉ có thể giấu kín một mình thôi.
Em hiện tại chỉ là kẻ nhận được tình cảm trao đi hờ hững, lúc nồng ấm thân thương, lúc lại vô tình bạc bẽo. Em giống như cây non co ro trước gió, gắng sức ươm mầm xanh để sống, cuối cùng chỉ một cơn gió nhẹ thoảng qua cũng có thể lung lay.
Nếu định mệnh không cho em gặp anh hoặc cho em tìm thấy anh trước khi có sự xuất hiện của một người đặc biệt khác, chắc chắn rằng em đã không phải khổ sở loay hoay, anh cũng không phải vướng bận chuyện tình cảm riêng chung giữa hai người con gái.
Có thể sẽ là ngây ngô khi ví von với những câu chuyện cổ tích, nhưng đối với em, em nhận thấy rằng, là con gái vốn dĩ đáng được trân trọng và yêu thương. Rồi bất cứ cô gái nào cũng sẽ tìm thấy người tin cẩn để trao niềm tin, trao cả những yêu thương vụng dại. Đối với việc mạo hiểm đánh đổi sự thủy chung và tình cảm với một ngã ba không biết đường nào dành cho bước chân đi của mình, chi bằng chọn quay đầu và đi về một con đường khác.
Đối với một cuộc tình có nhiều hơn hai điểm dừng chân, dù có xuôi có ngược, có tiến có lùi, người dự bị vẫn là người đau khổ. Vì không bao giờ có thể chạm được vào cái gọi là tình yêu duy nhất.
Em sẽ trút bỏ tình cảm này, theo một cung đường xa vắng khác…
Em sẽ rời bỏ yêu thương, rời bỏ anh…
Và em sẽ thôi không còn loay hoay nữa…
0 Response to "Loay hoay trong tâm thế người dự bị"
Post a Comment