Có thể mọi người sẽ nói em thật ngốc, bởi vì ngoan ngoãn đứng sang một bên khi anh muốn ra đi mà không một lời than vãn hay trách cứ. Thì sao? Anh nói là ra đi có nghĩa là đã quyết tâm bỏ em lại rồi, cho dù em cố gắng bám víu lấy anh thì cũng chẳng thể mang anh trở lại vẹn nguyên như ban đầu.
Không cần anh phải thương hại đâu anh, nếu đã là thương hại thì chẳng phải tình yêu nữa rồi.Mặc dù người ta vẫn nói, một khi đã thật lòng yêu thì tự trọng và sĩ diện sẽ dẹp sang một bên. Nhưng em vẫn cần giữ chút tự tôn cuối cùng, để quay lưng đi trước khi anh đi mất, để bình thản buông tay trước khi nước mắt rơi, để cho mọi chuyện qua đi mà không trách móc bất cứ ai, kể cả bản thân mình.
Lúc yêu thương thì chẳng cần lý do, đến khi chia tay lại vô vàn, chi chít. Đến độ em có thể nhận ra một sự thật khốc liệt rằng, dường như tình chẳng phải đậm sâu nên mới dễ dàng tìm kiếm lý do để buông tay vứt bỏ nhau như thế.
Không thể kiên nhẫn ở bên cạnh em nữa, chỉ cần anh nói một lời thôi, rồi ra đi cũng được. Để em biết rằng chẳng còn hy vọng gì giữa chúng mình đâu, sẽ chẳng còn chuyện anh vì em mà làm tất cả mọi chuyện, cũng chẳng còn chuyện anh cảm thấy vui vẻ khi bên cạnh em.
Ừ, nếu đã chán nhau như thế, thôi thì em buông tay ra, anh ạ.
Bởi vì sự níu kéo ở thời điểm này, em biết, nó đã chẳng còn tác dụng gì nữa, và anh thì sẽ càng chán ghét em hơn. Buông tay rồi, em có đau đớn, em có khổ sở, nhưng sẽ là đáp án đúng nhất phải không anh?
Rồi em sẽ biết tự chữa lành vết thương cho mình, chỉ cần anh thấy hạnh phúc, với em đã là quá đủ…
0 Response to "Nếu em buông tay, anh sẽ hạnh phúc chứ?"
Post a Comment