Theo quan điểm của mình, Noel cũng giống như các ngày lễ khác trong năm, là dịp để mọi người có thể được nghỉ ngơi, đi chơi cùng nhau, thể hiện sự quan tâm dành cho nhau… Thế nhưng, mình đã “chính thức” thay đổi quan niệm này kể từ buổi tối Giáng sinh ngày hôm qua.
Từ hẳn mấy hôm trước, bọn bạn mình đã được người yêu tặng quà Giáng sinh. Từ những con gấu bông dễ thương, rồi đến những quả cầu tuyết lung linh… Đứa nào đứa nấy hãnh diện up ảnh khoe trên facebook và nhận được rất nhiều likes của mọi người. Nhìn chúng nó mà mình thấy “GATO” và tủi thân kinh khủng. Trong khi đó, mình thì chỉ nhận được từ người yêu một câu trả lời không-thể-nghiêm-túc-hơn: “Noel không có quà đâu nhé!”. Anh ấy cho rằng các dịp như 14/2, 8/3 hay 20/10 tặng quà là được rồi. Còn Giáng sinh là ngày lễ của “Tây”, mình là người Việt Nam thì quà cáp làm gì, đi chơi là được rồi. Tuy hơi cảm giác chán nản nhưng mình vẫn tỏ ra bình thường với anh. Thôi thì, chúng mình sẽ đi chơi Noel cùng người yêu, chụp ảnh và check-in facebook cho thiên hạ lác mắt.
Buổi tối, mình trang điểm kỹ lưỡng và diện một bộ váy “xinh lung linh” để đi chơi với người yêu. Mình chuẩn bị từ sớm và háo hức chờ anh đến đón. 7 giờ tối, mình xuống cổng, cứ nghĩ rằng anh đã chờ sẵn ở đó để đón mình đi, vậy mà chẳng thấy bóng dáng người yêu đâu. Gọi điện thì anh không nghe máy. Mình từ tâm trạng khó chịu chuyển sang bực tức, rồi lại cảm thấy lo lắng… Phải tới khi đồng hồ nhích qua mốc 8 giờ mới thấy anh hớt hải đến với lý do đường đông, tắc và không biết điện thoại rung. Lý do nghe không hợp lý lắm nhưng mình đã cố gắng nhẫn nhịn, vẫn đi chơi với nhau bình thường.
Thế nhưng mọi chuyện mới chỉ bắt đầu. Bọn mình cùng nhau đi lên phố, khó khăn len lỏi trong dòng người đông đúc. Anh vừa đi vừa lẩm bẩm càu nhàu vì khó chịu với cảnh tắc đường, xe cộ chen chúc. Anh kêu ca là đi làm cả ngày đã đủ mệt lắm rồi, thế mà buổi tối còn lôi nhau ra đường như tra tấn. Đã thế, đi hết mấy dãy phố mà không có hàng ăn nào còn trống chỗ. Thế là anh nổi cáu và đổ hết lỗi tại mình: “Tại em hết đấy! Đi chơi hôm nào không đi lại đòi đi đúng vào cái hôm đông người như thế này. Mệt ơi là mệt là còn bị nhịn đói nữa. Nô-en với chả nô-iếc. Tự nhiên mang nhau ra đường hành hạ. Ở nhà thì bây giờ có phải đã được nằm trong chăn ấm rồi không.”.
Thật là tức quá đi mất! Anh thật quá đáng khi nói mình như vậy. Đã đến muộn, càu nhàu từ lúc đi đến bây giờ, vậy mà còn lớn tiếng đổ lỗi cho mình nữa chứ. Bao nhiêu sự kìm nén của mình từ tối thế là “tuôn” ra hết, cả chuyện quà cáp nữa. Ai ngờ anh ta còn tự ái nói mình không biết thông cảm, trẻ con, nhiễu sự rồi bỏ mặc mình, nổ máy đi thẳng. Mình cũng tuyên bố chia tay anh ta ngay sau đó. Thế là buổi tối đi chơi vui vẻ biến thành thảm kịch vì lý do lãng xẹt như vậy. Cái mình nhận được thật quá sức tưởng tượng.
Mình vừa tủi thân khi thấy đám bạn khoe ảnh đi chơi với người yêu chúng nó, vừa buồn vì anh và mình chia tay. Giờ đây, mình cảm thấy rất nhớ anh và chán nản. Nếu không có ngày Noel này thì chắc bọn mình đã chẳng xảy ra chuyện này. Mình căm thù, mình ghét Noel…
0 Response to "Sẽ không bao giờ đi chơi ngày Noel thêm nữa"
Post a Comment